Để phân biệt thế nào là bệnh tâm thần hoang tưởng không phải ai cũng biết. Thông thường sẽ có sự nhầm lẫn giữa bệnh tâm thần hoang tưởng với bệnh tâm thần phân liệt. Vì 2 biểu hiện của bệnh có sự giống nhau và biểu hiện tương đồng khó tách bạch rõ ràng.
Ngày đăng: 12-06-2016
5,722 lượt xem
Trước tiên, bệnh tâm thần hoang tưởng có đầy đủ các <<<biểu hiện, triệu chứng>>> như:
Ảo thanh, ảo giác, ảo tri giác, rối loạn trí nhớ, rối loạn tri giác - nhận thức.
Sợ ánh sáng, cười nói huyên thuyên, nói chuyện một mình, nói không chủ đích.
Tự nhận bản thân là người coi trên, người quyền năng, người siêu phàm nào đấy.
Rồi có cảm giác như có rất nhiều người đang tồn tại trong cơ thể bệnh nhân.
Những lời nói phát ra từ cơ thể, tiếng thì thào trong tai.
Lo lắng quá mức, hoặc sợ hãi một vấn đề nào đấy.
Nghi ngờ người khác, hoặc nghĩ ai đó đang theo dõi, hoặc gây khó dễ, hãm hại bản thân họ.
Có người bệnh tâm thần hoang tưởng còn bị ám thị một hiện tượng, sự vật sự việc nào đấy mà không thoát ra được (những hiện tượng này đa phần bệnh nhân tự tìm cách giải thoát bằng cách tự sát).
Rồi có cảm giác như một phần cơ thể hay toàn cơ thể đã chết (trường hợp này không điều trị kịp thời sẽ dẫn đến tử vong trong thời gian ngắn. Vì khi bản thân người bệnh đã tự ám thị bản thân đã chết thì các chức năng của não bộ cũng được kích hoạt và đưa về trạng thái chết - không hoạt động. Điều này đã hoàn toàn đúng với một số người tin vào bùa trú: bị người khác làm bùa để hại ai đó hoặc làm cho người khác phải chết sau một thời gian nào đấy. Thực tế, bùa trú không có khả năng giết người. Nhưng, nỗi sợ hãi bị bỏ bùa trú này đã ám thị vào não bộ của nạn nhân. Và họ tin rằng họ sẽ chết. Khi họ đã tự ám thị - tin vào điều này thì não bộ cũng được thích nghi và giảm hoạt động từ từ rồi đến một thời gian nhất định sẽ ngừng hẳn và nạn nhân sẽ chết thật).
Vậy tâm thần thoang tưởng là gì, có gì khác với bệnh tâm thần phân liệt.
Bệnh nhân tâm thần hoang tưởng có một số các triệu chứng như trên. Và cơ bản khi họ mắc bệnh, vẫn còn khả năng phân biệt một vấn đề nào đấy. Họ vẫn còn cảm giác sợ hãi, lo lắng, hoặc biết phân biệt đâu là sạch đâu là bẩn. Còn biết phân biệt cái gì có thể ăn cái gì không thể ăn. Và có những lúc tỉnh táo bình thường.
Còn bệnh nhân Tâm thần phân liệt: Họ hoàn toàn không biết gì nữa. không thể phân biệt được sự vật, sự việc. Họ đi lang thang, hoặc sống như vô hồn. Có thể ăn bất cứ thứ gì. Không phân biệt được đâu là sạch hay đâu là bẩn (bởi vậy, mới có bệnh nhân ăn cả những thứ trong đống rác, đồ thiu thối,...).
Nhưng, ranh giới giữa tâm thân hoang tưởng và tâm thần phân liệt không tách bạch hoàn toàn. Trong tâm thần hoang tưởng vẫn có chút tâm thần phân liệt. Và trong tâm thần phân liệt vẫn có tâm thần hoang tưởng. Chỉ có điều cái nào mạnh hơn mà thôi.
Như vây, những bệnh nhân tâm thần hoang tưởng cơ hội khỏi bệnh và tái hòa nhập cộng đồng cao hơn những bệnh nhân tâm thần phân liệt (vì họ đi lang thang, không kiểm soát và cho uống thuốc mỗi ngày được). Tất nhiên trong số bệnh nhân tâm thần hoang tưởng cũng có phần lớn không chịu nhận bản thân có bệnh, và nghi ngờ tất cả các loại thuốc. Và không chịu hợp tác trong quá trình điều trị. Đây chính là điểm khó khăn nhất trong quá trình điều trị căn bệnh tâm thần hoang tưởng hiện nay.
LIÊN HỆ:
Chúng tôi có 2 cơ sở:
Ngoài 2 địa chỉ này chúng tôi tạm thời chưa có địa chỉ nào khác. Nếu có địa chỉ nào khác thì chỉ là mạo danh ĐÔNG Y TRỊNH GIA CHÚNG TÔI.
Gửi bình luận của bạn