Sau 16 tháng điều trị, bệnh của cháu hiện đã thuyên giảm 70%, tự đi lại được, mắt không còn bị xếch, lòng trắng nhiều như trước. Tự chủ trong việc đi tiểu tiện và đại tiện được. Trí nhớ hồi phục lại.
Ngày đăng: 05-09-2018
6,171 lượt xem
Bé Lê Minh Hưng 7 tuổi! Hiện đang sống cùng mẹ và ông bà ngoài tại Khu 3, Ấp Suối Cả, Xã Long Giao, Huyện Cẩm Mỹ, Tỉnh Đồng Nai.
Tiểu sử bệnh:
Cháu sinh thiếu tháng (6 tháng), nặng 1,9kg.
Bắt đầu co giật động kinh khi 21 tháng tuổi.
Sau thời gian bị co giật động kinh dẫn đến các triệu chứng: chân tay co quắp, chân trái không thể co duỗi được.
Không thể tự đi lại, tự đi vệ sinh cá nhân.
Mắt có phần lòng trắng nhiều hơn, biểu hiện dại dại, lờ đờ, không nhanh nhẹn.
Đã chạy chữa từ khi cháu mới bị (21 tháng), từ thuốc tây y, đến đông y. Cháu rất chịu khó uống thuốc. Nhưng, bệnh vẫn không thuyên giảm.
Tình cờ gặp Đông y Trịnh Gia
Khoảng tháng 6 năm 2017. Một lần cháu bị lên cơn nhiều, giật nhiều lần trong ngày. Ông ngoại cháu bé chỉ biết nhìn cháu mà khóc. Khóc không phải chỉ vì cháu bị lên cơn. Mà khóc cho tương lai của cháu, cho cuộc đời của mẹ cháu. Mai này, khi ông bà ngoại mất đi, thì gánh nặng đè lên vai mẹ cháu.
Chính ông bà ngoại cháu cũng không biết chuyện mẹ cháu đã từng liên hệ với đông y Trịnh Gia. Nhưng, lại không cho ai biết. Bởi mẹ cháu sống nội tâm. Sợ ông bà khổ. Vì ông bà cũng mới còng lưng trả nợ cho cậu em trai út hơn nửa tỷ vì làm ăn thua lỗ. Còn mẹ cháu Lê Minh Hưng thì thu nhập mỗi tháng cũng chỉ vỏn vẹn 4 triệu đồng.
Bởi vậy, cứ tự suy nghĩ một mình. Đến nỗi người mẹ cháu cũng như cây củi khô vậy.
Khi thấy cháu bị bệnh co giật động kinh nặng, và nhiều lần. Ông mới bảo, lên mạng tìm kiếm xem chỗ nào chữa bệnh Động kinh. Dù bán đất cũng phải chữa cho cháu khỏi bệnh.
Và gia đình đã liên hệ với đông y Trịnh Gia.
Sau 16 tháng điều trị, bệnh của cháu hiện đã thuyên giảm 70%, tự đi lại được, mắt không còn bị xếch, lòng trắng nhiều như trước. Tự chủ trong việc đi tiểu tiện và đại tiện được. Trí nhớ hồi phục lại. Giao tiếp nhanh nhẹn (khi chưa điều trị, cháu có biểu hiện người bị dại dại, chậm giao tiếp, hay quên).
Cháu có thể đạp xe đạp, đi lên bậc tam cấp, chạy nhảy theo ý thích. Không còn phải nằm một chỗ nữa.
Đây là toàn bộ chia sẻ của gia đình cháu Lê Minh Hưng.
Sau hơn một năm điều trị tại đông y Trịnh Gia. Chúng tôi mới có dịp đến tận nhà đưa thuốc và thăm trực tiếp cháu (từ khi cháu điều trị đến hiện tại, chúng tôi chỉ nghe bà ngoại cháu miêu tả lại biểu hiện lâm sàng của cháu. Chưa một lần gặp cháu trực tiếp).
Theo dòng sự kiện bệnh nhân
Gửi bình luận của bạn